Khi tôi lớn lên ở Rhode Island, luật sư thuế của bố mẹ tôi thường đến thăm nhà trên chiếc Porsche 911 đầu thập niên 70. Nó có màu nâu sô cô la với nội thất màu nâu nhạt. Tôi đứng trên đường nhìn chằm chằm vào chiếc xe đó hàng giờ đồng hồ. Khi còn học trung học, tôi treo logo Porsche trong tủ đồ của mình. Tôi chỉ luôn muốn có một chiếc 911.
Vào tháng 7 năm 2003, có một chiếc 911 Turbo màu bạc tại đại lý Porsche ở địa phương của tôi. Vào thời điểm đó, tôi đang làm việc gần nhà, nưng tôi biết công việc của mình sẽ đưa tôi đến khu vực Boston để đi lại. Tôi yêu đại dương và không muốn rời Rhode Island, vì vậy tôi định ngồi nhiều giờ lái ô tô từ nhà để đi làm. Sau đó, quyết định bước vào đại lý và hỏi người thợ máy về chiếc 911 Turbo.
Tôi hỏi: “Bạn có thấy điều gì khiến tôi phải lo lắng về chiếc xe này không?” Anh ấy nói: “Chỉ cần thay dầu. Đó là tất cả những gì bạn phải làm.” Khi tôi nói với nhân viên bán hàng rằng tôi muốn chiếc 911 Turbo, anh ấy nói: “Hầu hết khách hàng của tôi đều là khách hàng cũ đã mua dòng cơ bản và tiếp tục nâng cấp lên 911 Turbo, không giống bạn.” Tôi đang đi thẳng tới đỉnh cao của dòng xe 911.
Bây giờ đã gần 21 năm rồi, chiếc xe này vẫn là bạn đồng hành hàng ngày của tôi. Nó đã đi được hơn 700.000 dặm (hơn 1 triệu km), và tôi đã tính toán rằng tôi đã dành 1,33 năm cuộc đời mình ngồi ở ghế lái với tốc độ trung bình là 60 dặm/giờ (96 km/giờ). Khi tôi không đi làm, tôi thích trải nghiệm lên xe và đạp ga. Tôi sẽ ra ngoài mua một gallon sữa và về nhà sau hai giờ. Tôi sẽ tìm một nhà hàng nào đó, dừng lại ăn một chút và trò chuyện với một số người về chiếc xe. Họ sẽ nghe thấy số dặm và nói, “Đợi đã, mày nói là bao nhiêu dặm?”
911 Turbo là mẫu xe có di sản riêng. Porsche ra mắt Turbo vào giữa những năm 70, về cơ bản là phiên bản hiệu suất cao của chiếc 911 hàng đầu. Công ty vẫn sản xuất 911 Turbo cho đến ngày nay. Xe của tôi thuộc thế hệ 996, chiếc 911 làm mát bằng chất lỏng đầu tiên. Nó có hệ dẫn động bốn bánh và động cơ sáu xi-lanh phẳng, tăng áp kép, dung tích 3,6 lít. Nếu bạn chưa bao giờ lắp lốp đi tuyết trên chiếc 911 Turbo và mang nó ra ngoài trong lớp tuyết mịn dày 10 inch thì bạn sẽ không biết mình đang thiếu gì. Nó có lẽ là một trong những chiếc xe có khả năng hoạt động tốt nhất mà tôi từng lái.
Bất cứ ai cũng có thể ngồi vào ghế lái, cầm chìa khóa bằng tay trái, cắm vào khe và khi bạn xoay chìa khóa sang phải, nụ cười sẽ nở trên môi bạn. Khi tôi ngồi trong xe, tôi trở thành một phần của nó và nó trở thành một phần của tôi. Đó là một trải nghiệm siêu thực. Sau hơn 20 năm, đài radio khoảng bốn năm trước được nâng cấp nên giờ tôi có màn hình cảm ứng, Android và Spotify. Thế giới nằm trong tầm tay. không cần phải đổi xe mới.
Tôi đã kết bạn với một số người ở nhà máy Porsche ở Đức. Khi tôi đi được một triệu dặm, ước mơ của tôi là đưa chiếc xe trở lại nơi nó được sinh ra, để họ thực hiện phục chế nó và yêu cầu đưa nó vào bảo tàng Porsche bao lâu tùy thích. Sau đó, tôi sẽ nhận chiếc Porsche mới đã chạy được hàng triệu dặm của mình và lái nó trong ba tháng qua Thụy Sĩ, Áo và Đức. Tôi sẽ vận chuyển nó về Mỹ và tôi sẽ lái nó cho đến khi tôi không thể lái được nữa